watch sexy videos at nza-vids!
bởi

Xin chào bạn ! Bạn đang truy cập tại --> Video sex online -->, Ký sự check háng. Trang Wapsite 18+ mạnh nhất năm 2013, Chuyên cung cấp những bộ phim Sex 3gp cho các bạn tải về điện thoại. Ngoài ra chúng tôi chuyên về phim sex online dành cho những bạn dùng điện thoại Android có thể xem nhưng bộ phim sex, phim sex 3gp hay nhất, mới nhất trong năm 2013. Chúc bạn online vui. Chúng Tôi Tự Hào là Trang phân phối 18+ mạnh nhất Đông Nam Á. Cạc bạn hãy giới thiệu cho bạn bè về Trang Wap của chúng tôi nhé ! --> wap sex --> Để cùng có những phút giây thăng hoa bên Dễ yêu của mình.
xem phim sex -->
wap sex

Tổng hợpWap sex   2014 wap18 wap sex viet namcực chất


Phim Sex Tải Nhiều

Wap sex Wap phim sex, wap xem sex hay

 Để lướt wap sex nhanh yêu cầu bạn dùng ucweb
BẠN NÀO TẢI PHIM SEX THÌ VÀO ĐÂY NHÉ...TỔNG HỢP NHIỀU PHIM CHÂU Á CỰC HAY

Khu Vực Hình Sex Đẹp


Trà Chanh Quán
Mạng game Bài miễn phí trên mobile với hàng triệu người chơi.
iOnline - Game dân gian đẳng cấp 2014 iOnline - Game dân gian đẳng cấp 2014
Dòng game Việt mang phong cách dân gian rất lý thú và ấn tượng, đồ họa đẹp mắt cùng nhiều tính năng rất độc đáo là điểm thu hút của game iOnline. Mang đến cảm giác, trải nghiệm rất khác cho người dùng trong 10 game bài cực HOT hiện nay. Hãy cùng thử nó xem thế nào.
Game Bigone - Game bài hot nhất 2014
Mạng xã hội giải trí hot trên Mobile, kết bạn, chơi game, chia sẻ ảnh đẹp mỗi ngày
Tải miễn phí
Em gai người yêu
Chap 1: Gặp gỡ Cái nóng của mùa hè thật khó chịu, ngồi trên xe khách dù đã bật hết công suất điều hòa mà nó vẫn thấy nóng kinh người, thỉnh thoảng lại rung mình khe khẽ khi lão ngồi bên cạnh ngủ gật, thở nhẹ vào cổ nó. Ngồi nghe nhạc chán, nó lại lôi cái giấy báo thi ra coi lại mã số thi với phòng thi mặc dù nó đã thuộc lòng từ mấy ngày trước. Lần đầu thi ĐH, cũng là lần đầu tiên nó đi xa một mình, sợ sợ mà cũng háo hức. Lần đầu tiên trong đời nó được cầm số tiền hơn 2 triệu trong tay, lần đầu tiên nó cãi lời bố nó và cũng lần đầu tiên nó làm mẹ nó khóc. Nhưng nó biết, điều nó sắp làm và đang làm là điều bản thân nó muốn chứ không phải điều mà bố mẹ nó muốn. Mười tám năm sống dưới sự quản thúc của cha nó, sự quan tâm ân cần từ mẹ nó đã khiến bản than nó tự đánh mất đi cái gọi là “ước mơ của bản than”, và chỉ đến khi gặp người con gái ấy, nó mới nhận ra bản thân nó còn rất nhiều điều thực sự muốn làm, muốn ước mơ. Truyen sex dâm nhất tại truyendamvl.com Bốn tháng trước, trong lúc mà bọn bạn trong lớp còn đang háo hức kháo nhau xem mày thi trường gi, trường đấy điểm cao không, thi trường này với t đi… thì nó, dường như không quan tâm, vì nó biết bố nó đã “thi” ĐH cho nó từ cách đây vài tháng rồi. Bố nó không chức trọng quyền cao gì, nhưng lại làm ăn có tiếng ở cái đất “vàng đen” này vì thế để chắc chắn rằng thằng con quý tử sẽ thi đỗ ĐH, mang lại cái “tiếng thơm” cho bố nó, nhà nó, bố nó đã chạy cho nó 1 suât vào ĐH Kinh tế QD, với mong muốn sau này học xong nó về tiếp quản cái cty của nhà nó. Nó nghĩ thế cũng sướng, chả cần ôn thi vất vả như lũ bạn mà vẫn có suất vào ĐH ngon lành, dù không “sạch” lắm. Rồi cứ thế trong lúc bạn nó thì ôn thi, còn nó thì chỉ đi học thêm lớp tiếng anh và mấy môn thi tốt nghiệp khác, thời gian rảnh, nó lại ngồi cày Dota với mấy thằng lớp dưới, tuy nó đánh thì gà thôi nhưng hầu như lần nào đi chơi cũng không thể thiếu nó, có lần đang học thêm Toán nó cũng bị giục ra quán làm vài trận ăn hành , tuy vui thì vui thật nhưng nó biết cái lí do mà tại sao lần nào mấy thằng đấy lại rủ nó đi cho bằng được dù ngoài Dota ra, bọn nó chẳng thân với nhau là mấy, chính là vì nó rất thoải mái về chuyện tiền nong. Nhà có điều kiện, bố nó hay đi làm ăn xa, mẹ nó thì cũng bận suốt ngày, vừa lên cty giúp bố nó lại vừa lo việc nhà nên nó được thoải mái về cả thời gian lẫn tiền bạc. Nhiều thì không có, nhưng 1,2 trăm nghìn chơi game với ăn quà thì nó có dư vì vậy nên lần đi chơi game nào nó cũng đứng ra bao, cả nước uống luôn. Bạn thật thì ít mà toàn bè là nhiều, trong những thằng chơi với nó, tính ra chỉ 3,4 thằng chơi thật long, còn lại toàn lợi dụng cái gọi là tình bạn để mà moi tiền nó, nó biết nhưng kệ, tiền thì anh đâu thiếu ( nhiều thì anh đâu có ) Và cũng trong một lần đi ăn hành Dota nó đã gặp chị, người đã xoay chuyển cuộc đời nó theo một hướng không biết là tốt hay xấu nữa. Chiều hôm ấy, vừa học thêm về là nó lại phi vào quán điện tử ngồi, anh chủ quán này thì quá quen với nó rồi, một phần vì nó hay chơi một phần khác là hai an hem cũng hay vay mượn tiền nhau chơi lô đề bóng bánh các kiểu, chính lão này là người đã dạy nó soi Lô, giải mã giấc mơ , bắt bóng cửa trên hay dưới…Vừa phi vào, đang loay hoay khóa xe thì anh gọi: -Sao ra muộn thế, máy của chú bị em nào ngồi mất rồi ấy! Đậu má, cái máy số 24 yêu thích của nó chẳng nhẽ lại bị đứa nào to gan ngồi vào, cái máy đấy nó mất công mất tiền đầu tư vào mà lại để đứa nào dùng chùa à. Tại nó thích số 24, là ngày sinh của nó nên nó mua RAM mới, VGA mới lắp vào máy đấy chơi cho thích và nó thỏa thuận với anh chủ quán là bt nếu không có khách thì không được cho ai ngồi máy nó (mất tiền mà), còn nếu quán full khách thì được ngồi nhưng nó đến là phải đuổi thẳng ngay Theo anh chủ quán vào xem đứa nào mà liều thế, phải cho nó next ngay để nó còn vào làm trận Dota hành tỏi. Đang phăm phăm đi vào thì bỗng nó chợt ngừng lại trong mấy giây, ơ có con bé nào nhìn xinh xinh ngồi trong góc thế nhỉ mà hình như lại ngồi ngay máy nó mới đau cháu chứ, chả nhẽ lại đuổi ra. Bước gần đến nơi, anh chủ quán nói nhẹ nhàng với em kia: - Em chịu khó nghỉ sớm nhé, thằng em này nó đặt máy rồi…Hộ anh với nhé! Con bé quay lại với cái nhìn ngơ ngác, nhìn nai tơ verykool, nó chắc mẩm em này chắc chỉ lớp 11 chứ mấy, lại trốn học đi chat YH với zai rồi. - Anh chờ tí thôi, em xem nốt mấy thứ nữa rồi trả cho cậu ấy liền Nó ngó qua màn hình em ý, quả màn hình ngon nhất quán, ASUS 21 inch có hỗ trợ HD mà dành để đọc tin :shoot: phí phạm verykool, mà hình như là tin về tuyển sinh ĐH, chẳng nhẽ em này bằng tuổi mình sao. Nó bảo với anh chủ quán: - Thôi không sao đâu anh, em cũng chưa vội, còn chờ mấy thằng kia nữa mà, cứ đề bạn ấy ngồi đi! - Ờ thế cũng được, sao hôm nay m ga lăng thế, có trả tiền luôn cho bạn ấy không đấy - Tiền gì cái ông hâm này, ra trông quán đê, nó lấy mất m* xe bây h thì có mà khóc - M rủa anh à thằng này- rồi lão bước nhanh ra cửa, còn nói vọng vào – Hnay a kết con 30, 03 lắm, kiểu gì cũng vài nháy là ít - Lô đề gì ông, hôm nay em hết tiền rồi, đang tính chơi nợ đây cho không - Thoải mái đi, có cần anh úp cho bát mỳ tôm không, a cũng chưa ăn gì từ trưa đến h - Thôi cho em xin, cho em chai Sting được rồi, đỏ nhé - Ok con dê, chờ a lát Quay lại với em kia, vẫn đang ngồi kéo con lăn chuột đọc tin tuyển sinh, nó bắt chuyện: -Cậu cũng thi ĐH năm nay ah? Hơi bất ngờ, em ấy quay lại nhìn ngơ ngác, lại vẻ nai tơ ấy (cute verykool) đáp: -Không, tớ xem cho em tớ thôi, chứ t năm nay là năm 2 rồi, thi gì nữa Oạch, vậy hóa ra em ấy không phải kém tuổi, không bằng tuổi mà hơn nó tận 2 tuổi, vậy mà nhìn cứ như hs cấp 3 ấy, nhỏ nhắn, đầu còn có cái nơ hình con bướm nữa chứ, yêu thế. Trấn tĩnh sau mấy giây shock, nó nói: - Thế à, t cũng năm hai nè, cũng đang tính ra xem thong tin tuyển sinh mấy trường cho con em ở nhà, c học trường nào thế? - T học ABC, còn c? - T học Kinh tế QD ( trong đầu nó có mỗi trường này) - KTQD cơ ah, chắc c học siêu lắm nhỉ, mà em c định thi trường nào thế? - T học cũng kha khá thôi, em t cũng định thi trường tớ luôn..hì hì - Khiếp, 2 anh em học chăm thế - Cũng tạm thôi, thế em c định thi trường gì? - Nó chỉ thi CĐ thôi, nó dốt lắm, suốt ngày điện tử thôi - Chắc em c chưa muốn học thôi, chứ chơi điện tử nhiều có học dốt đi đâu - Lại không nữa ah, suốt ngày chỉ thấy trốn học đi chơi Doti Doteo gì đấy, chẳng chịu học gì cả - Dota chứ ti teo gì - Uh gì cũng được. Thôi tớ xong rồi, c ngồi đi này - Uh, cảm ơn nhé. Mà ngồi lâu chưa, không thì để t trả tiền máy cho  - Thôi khỏi, vừa kêu hết tiền mà còn định ga lăng à - Ặc, tớ trêu ông ấy thôi. Để t trả cho, mấy khi gặp người xinh thế này - Eo, khiếp tán gái dẻo thế. Thôi t tự trả được - Uh thế thôi vậy, có lòng tốt mà không nhận thì thôi vậy - Thôi để cái lòng tốt của c lại đi. Nói rồi chị chạy ra cửa kêu anh chủ quán tính tiền, nó gọi với theo: - Anh cộng tiền của cậu ấy lại cho em, lát em trả - Á à thằng này không được rồi, kêu không có tiền trả tiền net mà có tiền trả cho gái là sao hả - Em đùa tí, lát ghi hộ em con lô 24, 42 mười điểm nhé - Ok, ơ mà m không theo anh con 30, 03 ah - Thôi nghe đã chả muốn đánh rồi, tính tiền bạn ấy cho em nhé - Ok mày – Đấy em thấy chưa, không phải là anh không muốn lấy đâu, mà có thằng dại gái trả cho em rồi còn đâu - Thế của em hết bao nhiêu ạ-chị nhỏ nhẹ - Đáng nhiêu đâu, có năm ngàn ah - Thế tiền net của em cứ để c kia trả, còn anh đưa mười ngàn cho c ấy, nói em cảm ơn – rồi chị rút 10k đưa cho anh chủ quán rồi bước nhanh ra khỏi quán làm ông này mặt khó hiểu gọi theo mà mà chị không trả lời. Ông ấy nhìn vào trong chỗ nó ngồi, giơ tờ 10k lên vẫy vẫy cho nó xem mồm cười cười: - Khó hiểu verykool mày ạ Nó cũng cảm thấy lạ lạ mà hay hay, tính bà chị này buồn cười thật, nghĩ rồi nó lại quay người lại, cắm đầu vào những trận Dota hành tỏi với Bara và SS, 2 con hero tủ của nó, mặc dù trận nào cũng feed đến chục mạng Chap 2 Sau một buổi ăn no đầy hành thì nó lững thững đạp xe về nhà, trong lòng khấp khởi chỉ mong lô sẽ về 24, 42 vài nháy thì càng ngon. Đang đi bỗng có trận gió nổi lên, mát rượi mà lạnh lạnh nữa, linh cảm chẳng lành, nó đạp nhanh hơn vì ở cái xứ này gió biển thì không thiếu nhưng gió lạnh thế thì chỉ có mưa mà thôi. Y như rằng, được một quãng thì trời đổ mưa như trút, éo hiểu nổi, mới tháng 3 mà mưa to kinh, vừa mới hết rét đã mưa to vậy thì chắc thời tiết năm nay khó chịu lắm đây. Tạt vào một hiệu sách bên đường, đứng phủi phủi nước mưa còn sót lại trên người, nó thầm rủa: ”Sao đen thế không biết, chơi game thì ăn hành, đi về thì gặp mưa, ngày éo gì mà chán thê này, à mà không, cũng làm gì chán lắm nhỉ, hôm nay gặp được chị xinh xinh kia cơ mà, tiếc cái là chưa xin được số đt, lại chán thật”. Đứng tần ngần chờ tạnh mưa, lòng nó lại nghĩ man mác về những điều sắp tới với nó, chỉ mấy tháng nữa là nó xa cái thành phố biển này. Mười tám năm sống ở đây, nó dường như đã quá yêu cái thành phố yên bình này. Mười tám năm mà nhà nó chuyển chỗ ở gần cả chục lần, gần như nó đã sống ở mọi ngóc ngách ở cái chốn này, có chỗ nhà nó chỉ ở được 2 tuần rồi bố nó chỉ nói: “mai nhà mình chuyển nhà nhé”. Chuyển nhà nhiều đến nỗi nó chẳng ở đâu được quá 2 năm nên bạn bè hàng xóm nó chẳng có mấy, chỉ có duy nhất 2 thằng bạn cùng xóm lâu lắm rồi, học chung mẫu giáo với nó là còn liên lạc đến tận bây giờ, còn lại chỉ là những câu chào hỏi xã giao rỗng tuếch mà nó còn chả thèm nghe. Đứng nghĩ lan man cũng tạnh mưa, nó lúi húi gạt chân chống xe, định đạp về thì nghe có tiếng than thở sau lưng: - Chả biết mưa thế này có xe ôm chạy không nhỉ? Quay người lại thì đập vào mắt nó lại là bà chị cute buổi chiều, định bụng là sẽ quay người đạp xe nhanh về sớm vì tối nay bố nó đi công tác miền Nam về, đi muộn về là nát đít với bố nó. Định thì là thế nhưng chả hiểu sao mồm nó lại thốt lên: - Đi nhờ không, tớ lai về Bà chị cute (từ giờ tớ sẽ gọi là T nhé) quay lại ngơ ngác nhìn nó, lại cute verykool rồi, hôm nay sao số nó may thế không biết: - Ơ…gì cơ? - Ơ gì mà ơ, có muốn đi nhờ không, tớ lai về, mưa thế này xe ôm không đi đâu - Nhưng mà mình có quen đâu, làm sao tớ đi với cậu được? - Sặc, sao lại không quen, chiều nay ở quán game ấy - À à thì ra là cái cậu ga lăng ở quán game chiều nay …hihi – chị cười xinh lắm, lần đầu nó thấy con gái cười mà xinh thế - Ga lăng đến nỗi mà người ta còn không dám nhận luôn, thế bây giờ có muốn nhận lòng tốt của tớ không? - Nhưng nhà tớ xa đây lắm, gần nhà trẻ XYZ cơ, c biết chỗ đấy không? - Ui, lạ gì tớ còn ở đấy gần năm cơ mà, cũng tiện qua nhà tớ, để tớ đưa cậu về - Thế thì phiền cậu vậy, ngại quá …hì hì – lại cười rồi, chết mất thôi Thế là chị T leo lên xe nó, nhẹ thật, chắc chị chỉ khoảng hơn 40kg chút thôi, người bé mà. Đi được một quãng, nó bắt chuyện: - Cậu nhẹ thật đấy, lai mà tớ chẳng cảm thấy gì luôn - Uh…hi hi…mẹ tớ cũng hay bảo tớ gầy quá, gió thổi cũng bay được luôn - Uây, giống tớ thế, mẹ tớ cũng hay bảo thế, con trai mà được có 50 cân thì gió nó thổi cái là bay - Uh nhỉ, giờ mới nhìn cậu cũng gầy thật, không biết đủ sức lai mình về đến nhà không nữa - Yên tâm đi, trước tớ còn lai hai đứa như cậu leo ngược dốc ấy chứ, một mình cậu ăn nhằm gì…hì - Thật hay phét đấy, leo ngược dốc thì có mà Lý Đức ah - Lý Đức thì chưa đến nhưng Văn Mách thì cũng ngang cơ đấy – nó giơ tay phải lên làm bộ gồng bắp làm chị phì cười - Xì… Văn Mách mà chỉ thế kia thôi ah, bé thế - Tớ con chuột nữa cơ, ngày thường nó chạy loanh quanh ở tay nhìn cũng t phết chả biết hôm nay nó chạy đâu mất tiêu rùi - Phét nữa ông tướng. Mà cậu cũng đang được nghỉ ôn thi hay sao mà lại ở nhà tầm này? - À..ừ (thôi chết mother rồi), trường tớ đang thì nên tớ được nghỉ mấy ngày, tranh thủ về thăm nhà tí, cậu cũng thế ah? - Uh, t vừa thi xong, tranh thủ về nhà hướng cho thằng em nó thi trường nào, đến chán với mấy ông tướng bây giờ, suốt ngày điện tử..haiz - Uh đúng rồi đấy, điện tử thì vô bổ mà thằng nào cũng cắm đầu vào chơi, tốn thời gian lẫn tiền bạc nữa chứ - Uh chuẩn luôn…Ơ ơ rẽ đây mà, cậu đi đâu đấy, thế mà kêu biết đường Sặc, thì ra mải nói chuyện với chị, nó chạy quá xừ cái ngõ rẽ vào nhà trẻ, cái ngõ nó đi hàng trăm lần rồi, thế mà lần này lại quên được, lạ thật. Đi được một đoạn ngắn thì cái cổng nhà trẻ hiện ra, vẽ đầy hình hoa, bướm với mickey…Nó thì chả bao giờ thích nổi mấy cái mùi nhà trẻ, mỗi lần đi qua cái nhà trẻ nào nó lại nhớ về cái thời nhà đi nhà trẻ của nó, mơ hồ nhưng có cái gì đấy sợ sợ, lần nào đi học nó cũng khóc đến ngất đi. Nó vốn yếu từ bé, lại thêm cái bệnh sởi nó chạy vào phổi thành ra suốt ngày phải tiêm với đi viện như cơm bữa nên mỗi lần phải xa mẹ nó là nó khóc kinh lắm, có lần sợ quá cô giáo nó phải lai nó về tận nhà giao lại cho bà hàng xóm nữa ( cô giáo cũng cùng xóm với nó). Từ đấy, nó chỉ chịu đi học khi mà mẹ nó bế nó đến trường, chờ nó chơi mệt rồi ngủ mới dám đi làm. Bất chợt nghĩ lại ngày xưa làm nó thấy cay cay khóe mắt, thương mẹ nó quá, bỗng tiếng chị nói nhẹ kéo nó về thực tại: - Cậu dừng ở cái nhà màu xanh kia nhé, có cái ôtô ở trước ấy Nó đạp chậm dần rồi dừng hẳn trước cái nhà màu xanh mà chị bảo, nhà không to lắm, 4 tầng, có dàn cây leo gì đó trước cửa nhà ( sau này nó mới biết là thiên lý). Chị leo xuống xe rồi nói nhẹ: - Cảm ơn cậu nhé, mà cậu tên gì? - À tớ là H, còn cậu? - Tớ là Trà, may thật đấy, không có cậu chả biết t về kiểu gì - Làm gì mà không vê được, xe ôm nhiều mà - Ơ..ơ sao cậu bảo xe ôm giờ này không chạy - Phét đấy, xe ôm thì lúc nào họ chẳng chạy, kể cả mưa to - Á à, gớm thật, lừa con gái nhà lành cơ đấy…xí – mặt chị hất về phía nó, khiến nó nhìn rõ khuôn mặt này hơn, in đậm hơn… - Thì thế mới có cớ đưa cậu về chứ..hì hì - À thì ra là mượn cớ để cua gái hử - Uh thì cũng gần gần thế…hì hì - Hôm nào cậu rảnh, tớ mời đi uống nước coi như cảm ơn cậu đưa tớ về - Vậy hả.-nó làm bộ suy nghĩ – Ok luôn, vậy mai tớ qua đón nhé, được không - Úi, sao gấp vậy - Không được hả, vậy hôm nào cậu đi được - Không sao, vậy tối mai nhé - À còn cái này nữa- nó ngập ngừng đưa đt của nó ra, gãi gãi đầu - Gì đấy, muốn cho tớ đt à, tớ có rồi (ai chả biết bà nội) - Cậu biết rồi con trêu nữa, số đt ý - Gớm nhỉ, xin số luôn cơ đấy, đưa cho tớ – bấm bấm rồi trả lại nó – Đây, số tớ đây nhưng chỉ có 9 sô thôi, số còn lại cậu tự đi mà đoán Nói rồi chị chạy nhanh vào nhà, để nó ngơ ngác đứng ở cổng như thèng ngố, mặt ngu ngu . Nó ngó lại đt, đúng là thiếu một số thật, bà này chơi ác thiệt, điệu này tối nay mất khá tiền SMS đây. Nhét điện thoại vào túi, ngó quanh quanh cái ngõ cho quen rồi đạp xe về, đạp hộc tốc luôn, không là về bố nó lại tra hỏi đi đâu, làm gì thì mệt óc lắm. Chap 3: Vừa về đến nhà, nó đã thấy mẹ nó đứng ở ngoài cổng chờ nó, linh cảm chẳng lành, nó đạp chậm dần rồi xuống hẳn, dắt xe về phía mẹ nó, hỏi: - Sao mẹ đứng đây, bố về chưa mẹ - Bố mày về rồi đấy, liệu liệu mà trả lời bố mày Nó hơi lo lo khi nghe câu này vì nghe giọng điệu này của mẹ nó thì chắc chắn là có chuyện cmnr. Lúi húi dắt xe vào nhà, bố nó đã ngồi ở bàn tiếp khách, chắc là đợi nó đây mà, nghĩ mà run cả người, bố nó nóng tính nên nó khiếp bố nó lắm. Vừa gạt chân chống xe, định lẩn lên nhà thì bố nó gọi giật lại: - H, xuống bố bảo cái này đây Thôi xong mịe nó rồi, nó cố lục lại trong đầu nó xem có làm chuyện gì sai trái hay không mà nghĩ mãi không ra. Ngồi lên cái ghế đôn đối diện bố nó mà tim nó cứ nhảy lambada, loạn hết cả lên. Nó lí nhí: - Chuyện gì thế bố - Dạo này con vẫn đi học đầy đủ đấy chứ - Dạ vẫn đầy đủ mà bố (thực ra có trốn về sớm vài buổi thôi) - Bố nghe bác L nói con hay trốn về sớm đi chơi điện tử lắm đúng không ( lão L này là bạn bố, giáo viên nghỉ hưu non về dạy thêm tại nhà) - Dạ đâu bố, chỉ có mấy buổi con bị đau bụng, con có xin bác gái về sớm chút xíu mà - Đừng có mà lí do lí trấu, mày làm gì bố biết hết. Suốt ngày xin tiền mẹ đi chơi bời này nọ. Học thì không chịu học, suốt ngày điện tử cho hỏng người à? - Con có chơi chút xíu thư giãn thôi mà bố, chứ con có ham gì đâu, chuyện học hành con vẫn hoàn thành đầy đủ mà - Đầy đủ mà thế này à – Nói rồi bố nó vứt mấy tờ kiểm tra một tiết với 15’ của nó, Lý có, Toán có, lại còn Hóa với Sinh nữa chứ. - Tại mấy bài đấy con…con… - Từ bây h bố cấm không có internet- tơ niếc gì hết, mai bố bảo chú Toàn (lái xe của bố ở công ty, cũng hay qua nhà nó ăn cơm) sang rút mạng, khóa máy tính, thi xong tốt nghiệp rồi tính. Mà từ giờ, bố sẽ quản lý giờ đi học của con chặt chẽ hơn, không thể để tình trạng thế này được - Nhưng mà trong máy con còn nhiều phần mềm học tập, khóa máy thì sao con học được - Học hay là chơi? Vừa bố mở máy lên toàn thấy game với mấy cái vớ vẩn…mà có xem mấy cái linh tinh không đấy? - Đâu, làm gì có mà bố, phần mềm học thật mà ( toàn JAV không ) - Không cần biết là thật hay giả, cứ giải quyết cái đống điểm “đẹp mặt “ này rồi nói gì thì nói – Bố nó gõ gõ vào đống bài kt toàn dưới điểm TB của nó - Dạ vâng con biết rồi – mặt nó xị ra, vậy là từ nay phải tạm biệt thánh nữ Ozawa rồi, may ra thỉnh thoảng chạy ra quán ngắm cái cho đỡ nhớ - BIết thế là được rồi, lớn rồi đừng để bố phải động tay chân vào người, mà chắc có khi bây giờ mày còn đánh được cả bố ấy chứ (lại chẳng à - Dạ…dạ… - Thôi được rồi, lên tắm rửa xuống ăn cơm, cầm cả cái đống này lên - Dạ vầng… Nó vơ vội đống bài kt vào cặp rồi lết lên phòng, ra vẻ hối lỗi, tội nghiệp vãi . Vừa đóng cửa phòng lại, nó nắm vật ra giường, thở hổn hển mặt giãn ra cứ như vừa từ cõi chết trở về ấy. May thật, bố nó hôm nay không nói nặng mà chỉ nhẹ nhàng như thế khiến nó vừa mừng vừa sợ. Bình thường, khi phát hiện nó trốn học hay bị điểm kém thì y như rằng bố cho nó ăn vụt, không thì chí ít cũng ăn mắng té tát tầm 15-20’ là ít. Nằm suy nghĩ lan man, sao hôm nay gặp nhiều chuyện bất ngờ thế nhỉ, từ chuyện gặp chị đến thái độ kì lạ của bố nó, chẳng biết là may hay rủi, nó chỉ cười cười, kệ. Rút cái điện thoại ra, số chị cho nó vẫn nằm ở trên màn hình quay số, chỉ có 9 số, nó chắc mẩm tối nay sẽ vui lắm đây, lại cười cười, vứt cái điện thoại sang một bên rồi nó lấy quần áo đi tắm, không lại nghe bố nó quát xuống bây giờ thì khổ. Tắm xong, nó phi xuống cầu thang bằng cách trượt cầu thang, như kiểu quảng cáo Kô téc của chị em ấy , mỗi tội quần nó dít quá, làm tí nữa lộn cổ xuống cầu thang, may mà có tí võ, nó lấy đà rơi, lộn santo 2 vòng rồi tiếp đất như phim chưởng Hồng Kông (hoang tưởng cmnr ). Vừa xuống phòng ăn, nó lại giáp mặt bố nó, thế là lại giả bộ tự kỉ, đi lững thững, mặt xị ra trông thảm kinh. Vào bữa ăn, nó cũng chỉ dám gắp rau, ăn nhẹ nhàng từ tốn mặc dù dạ dày nó đang kêu gào đình công ầm ĩ cả lên. Đang định gắp miếng thịt kho thơm ngậy đầu tiên từ đầu bữa đến giờ thì bố nó lên tiếng: - Việc bố lo cho con một suất vào ĐH KTQD con không nói cho ai đấy chứ - Dạ không ạ – nó lí nhí - Uhm, cũng không nên nói ra làm gì, người ta lại nói ra nói vào không hay - Vậy con có cần thi ĐH nữa không bố - Sao, không muốn thi mà vẫn nghiễm nhiên vào trường học ah ( thì đúng vậy mà ) - Dạ không, ý con là có cần ôn những môn Khối A thi ĐH không ấy ạ - Cứ học đi, không thừa, bố chỉ muốn chắc chắn là con sẽ đỗ còn nếu có thể thì bố muốn con vào cổng trường ĐH một cách đàng hoàng, không phải như thế này. - Dạ vâng ạ, con sẽ cố – nó lí nhí, chỉ sợ nói to bố nó bắt thi thật thì nó chỉ còn nước về quê mà chăn vịt - Được rồi, cứ cố mà học, rồi còn ra nước ngoài nước trong nữa đấy, không phải chỉ ru rú ở cái xó nhà này đâu - Ơ.. gì ạ, du học hả bố? - Bố cũng đang tính thôi, có vài khóa học bố xem qua thấy hợp lý, mày mà học được bố cho đi - Thật ạ – mắt nó chữ O, mồm chữ A hết cỡ luôn, bao lâu nay nó chỉ mong được làm du học sinh, đi đây đi đó, mà nhất là du học sinh liên xô chống mẽo :”> - Cứ học giỏi thì bố chả tiếc mày cái gì cả, còn nếu trái ý bố, học dốt thì đừng hòng nhận được cái gì, nói trước cho biết thế - Dạ vâng ạ – nó lí nhí Ăn cho nhanh nhanh chóng chóng nó xin phép lên phòng học bài, thấy bố nó có vẻ hài lòng nó lẩn nhanh lên phòng, khóa trái cửa, nhảy loạn xạ như thằng điên:” Thế là có thể nó sẽ được đi du học, sướng quá, sướng phát điên lên được”. Nó có một sở thích, đấy là được đi du lịch khắp nơi trên thế giới, bất kể là bằng gì, dù là xe hay đi bộ, nó đều chơi tất, miễn là được ngắm những quang cảnh hung vĩ đẹp đẽ trên thế giới. Nghĩ thôi đã thấy phê như con tê tê rồi, định thò tay bật máy tính update vài thông tin hay ho này lên forum lớp nó thì nó chợt nhớ ra lời dặn đanh thép của bố nó, vậy là nó lại ngậm ngùi rụt tay lại. Nhưng mà không nghịch máy tính thì làm gì cho hết tối bây giờ, chả nhẽ ngủ sớm. À mà khoan còn một việc nữa mà nó suýt chút nữa quên mất, tìm ra số của chị. Khà khà, bà chị này tính hay ho ghê, đã cho số còn cho cái kiểu đánh đố này nữa chứ, may mới là thiếu một số, chứ thiếu 2 số chắc nó mất cả đêm để mò mất. Vớ lấy con 1100i nồi đồng cối đá, nó vội ghi lại 9 số trước của số đt chị, rồi ghi xuống bên dưới thay chữ X cuối cùng bằng số từ 0-9 rồi nó bắt đầu bấm số đầu tiên. Nhưng nó không lấy số 0 đầu tiên, nó quyết định bắt đầu từ số 2, số yêu thích thứ 2 của nó sau con số 24 vì 2 là tháng sinh của nó mà. Có hồi chuông đổ bên kia đầu dây, nó hồi hộp lo lắng cứ như xem chung kết C1 của ManU-Chel lượt penaties vậy. Bắt đầu có người nghe máy: - Alo, ai đấy ạ - Cho mình hỏi có phải số của T không nhỉ, mình H nè - À xin lỗi nhé, mình không phải là T, bạn nhầm số rồi nhé - À thế à, cho mình xin lỗi nhé – rồi nó cụp máy luôn, mất toi mấy trăm tiền đt roài, tiếc thế Bắt đầu với số thứ 2 là con số 7, số áo nó yêu thích khi đá bóng, không có hồi chuông reo, chắc là số máy còn đang khóa, chưa ai dung. Tặc lưỡi nó bấm lần lượt từ 3,4,5,đến 6 cũng chẳng phải luôn, lần thì giọng ông già, lần thì giọng thằng nào nghe ái vãi sh!t, lần thì gặp ngay con bé nào giọng miền nam, nản. Sau một hồi vật lộn, cuối cùng chỉ còn số 9 với số 0, nó đang phân vân không biết nên chon số nào trước đây, cứ như kiểu trao vương miện Hoa hậu ấy, chỉ cần trao giải nhì cho em kia là chắc chắn em còn lại sẽ là Hoa hậu rồi . Cuối cùng nó quyết định chon số 0, bấm số, hồi hộp chờ như những lần trước nhưng lần này có vẻ chắc chắn hơn ( 50% cơ mà ). Bắt đầu có chuông đổ, nó lại hồi hộp hơn, đau tim quá, điệu này chắc mai mua thuốc trợ tim uống quá. Có giọng con gái đáp: - Alo, ai đấy ạ – nghe có vẻ quen quen, nó chắc mẩm - À cho mình hỏi có phải số T không nhỉ - À ừ đúng rồi, mình là T, bạn là ai nhỉ (chọn chuẩn vãi, đúng là 50/50) - Không nhớ ra ai à, cái người mà lai cậu về đến tận nhà đấy - À à rồi, H hả, cũng tìm ra được số đt của mình ah, giỏi gớm..hihi - May mới là mất 1 số cuối, cậu mà cho thiếu 2 số cuối chắc tớ chết mất - Làm gì ghê thế, tìm số tớ có lâu không - Cũng khá khá đấy, mai bắt ai đấy trả tiền đt phí mới được - Ơ, lạ nhỉ điện thoại của cậu mà bắt ai trả là sao - Ặc thế tớ mất oan tiền đt với cái số cuối cũng còn thiếu của cậu đấy, chơi khó nhau thế không biết - Hì hì, tớ thử xem cậu có muốn thực sự muốn kết bạn với tớ hay không thôi mà - Ơ, thế tớ muốn kết bạn với cậu à - Sặc, thế không muốn kết bạn thì tìm số tớ làm gì, cúp máy đây - Ấy đừng, tớ đùa chút. Mà tớ tìm số cậu để mai còn bắt cậu đi khao nước chứ…hì hì - Ái chà, kinh nhỉ, thế cơ đấy. Mai mấy giờ cậu rảnh - À tầm 8h nhé, lúc đấy tớ vừa tan học..à nhầm…đứa em mới tan học, tớ đón nó về rồi qua cậu luôn. - Uh thế hẹn cậu 8 h nhé, còn nhớ đường vào nhà tớ không đấy - Nhớ chứ sao không, t chẳng bảo là từng sống ở đấy hơn năm còn gì - À tớ quên, thôi bye nhé, mai gặp cậu sau - Ừh bye, mai gặp nhé! Bấm nút đỏ điện thoại mà tay nó run run, lần đầu tiên nó chém gió với một người con gái hơn tuổi nó hay đến vậy, trước giờ nó chỉ có tán tỉnh mấy em lớp dưới xì-tin, nhắn tin dịch mãi mới ra, vậy mà giờ hẹn đi chơi với một bà chị hơn nó hẳn 2 tuổi. Nghĩ cũng hay hay mà cũng lo lo, sợ chị phát hiện ra thì quê muốn chết, con nít ranh mà bày đặt tán tỉnh. Nó bắt đầu lên kế hoạch cho buổi uống nước thần thánh ngày mai, chả biết nghĩ thế cảnh cuối cùng lại là trong nhà nghỉ mới kinh chứ chắc hồi xưa mẹ nó cho nó uống nhiều sữa quá hay sao mà giờ đầu óc nó hay hoang tưởng verykool. Nghĩ linh tinh, lung tung cũng muộn muộn, nó lật đật xuống nhà định bụng kiếm cốc nước uống rồi đi ngủ sớm, giữ sức mà chinh chiến ngày mai Đi ngang qua phòng bố mẹ nó ở tầng 2 ( nó ở tầng 3) thấy có tiếng bố nó: - Em cố để ý xem thằng H học hành thế nào nhé, anh lo lắm, dù sao nó cũng là cháu đích tôn, cả họ có mỗi mình nó là con trai, anh không muốn phải xấu hổ với họ hàng đâu - Em biết rồi, chắc em dễ dãi với nó quá đâm hư người, từ mai em sẽ hạn chế tiền tiêu vặt của nó - Uh, em tính sao thì tính ……. Nó nghe lỏm được vài câu rồi chạy biến về phòng, lại bắt đầu lo lo về thời gian sắp tới, sợ mẹ mà cắt giảm tiền tiêu thì khổ rồi, lại còn đích tôn đích nhôm gì gì nữa chứ đau hết cả đầu, nghĩ được một lúc nó lăn ra ngủ từ lúc nào, quên cả giăng màn, lát sau nó cảm nhận được ai đó vào phòng nó, xếp lại sách vở, giăng màn cho nó rồi lại nhẹ nhàng đóng cửa đi ra. Nó tuy ngủ nhưng ít khi ngủ sâu nên có ai lam gì hoạt động gây tiếng là nó thức giấc ngay, nó nhìn cái bóng quen thuộc cao cao gầy gầy, nó biết là ai nhưng chẳng dám mở mắt ra nhìn, chỉ hé hé mắt ra ngó, mặc kệ người ấy làm gì thì làm. Nó lại chìm vào giấc ngủ, lần này nó ngủ nhanh hơn, sâu hơn, ngon hơn, miệng nó khẽ nở nụ cười… Sáng hôm sau, tiếng chim hót từ cái đồng hồ báo thức khiến nó giật mình tỉnh giấc, quơ tay tắt cái đồng hồ nó vô tình chạm vào tờ giấy nhớ vàng vàng dán trên mặt đồng hồ: “Ăn sáng rồi chuẩn bị đi học thêm chỗ cô Ly (giáo viên phụ đạo môn Hóa của nó) tiền tiêu vặt mẹ nhét trong cặp, tiêu ít thôi không bố lại mắng mẹ” Yêu mẹ nó quá, mẹ nó luôn chiều nó, luôn bênh nó khi bị bố nó mắng hay đánh đòn vì vậy nó luôn cố gắng không làm gì để mẹ nó phải buồn, phải khóc vì nó. Bật dậy vào lao vào nhà tắm vệ sinh xong nó ngước nhìn đồng hồ cũng đã gần 8h, hôm nay chủ nhật, nó được nghỉ nhưng 9h nó phải đi học thêm Hóa chỗ cô Ly, chán, đúng cái môn nó ghét nhất thì lại học ngay vào cái ngày nó mong chờ nhất trong tuần, đúng là đen đủ đường. May thay hôm nay nó chắc chắn sẽ gỡ gạc được chút niềm vui bé nhỏ khi mà hẹn chị T đi uống nước, chắc vui lắm đây…hè hè. Ăn vội ổ bánh mỳ trên bàn phòng ăn, nó lấy sách vở buổi hôm trước học ra xem qua lại cho nhớ, lật lung tung mấy tờ giấy đầy chữ chợt có 1 mảnh giấy bé bé rớt ra từ vở nó, những dòng chữ ngay ngắn, gọn gang, có vẻ là con gái:” Ấy cho mình làm quen nhé” kèm theo là cái icon mặt cười. Nó ngơ ngác, quái , sao lại có mẩu giấy này kẹp trong vở nó nhể, chả nhẽ có iem nào yêu thầm mình. Lớp học thêm Hóa của nó cũng không đông lắm, khoảng 7-8 đứa, đa phần là con gái, chỉ có nó với một thằng nữa trông như tự kỉ, toàn ngồi chui vào góc, ghê vãi. Còn nó hay chém gió nên cũng dễ bắt chuyện với mấy em còn lại, mấy em ấy học bên trường dân lập, khác trường nó (nó học trường chuyên cơ mà) Chỉ có một con bé cũng hay ngồi tự kỉ một mình, trong lúc nó chém gió với mấy em kia thì thỉnh thoảng em này ngước mắt lên nhìn nó, nó nhìn lại thì lập tức quay mặt đi, cắm cúi viết cái của khỉ gì đó. Mà đúng rồi, lần trước em này có nghỉ một buổi, buổi sau cô bảo nó đưa vở cho em này mượn để chép bài tập, có khi mẩu giấy này là của em ấy cũng nên. Chết chết, lại có gái đổ mình ah, cầm tờ giấy bé bé, nó cười một mình, một điệu cười rất …dâm và dê…hé..hé..hé. Nhét sách vở vào cặp nó phi ngay đến lớp học thêm, lòng chứa đầy những âm mưu nham hiểm mà đến ngay cả trên phim cũng còn kém xa . Chưa có ai đến, thậm chí cửa nhà cô còn khóa ngoài nữa, quái, gần 9h rồi mà chưa thấy ai đến là sao, bình thường tầm này là có mấy em nhà gần đến từ trước lau bảng rồi mà nhỉ, hay là nghỉ mà cô đếch báo cho nó. Đang tính gọi điện cho cô xem thế nào thì nó nghe tiếng con gái gọi từ phía sau: - Đằng ấy không cần gọi đâu, hôm nay được nghỉ mà Nó ngơ ngác quay lại thì đúng con bé hay tự kỉ đây rồi, đang đứng cạnh cổng của cái công ty xuất nhập khẩu gì gì đấy. Nó đáp: - Ơ thế à, vậy mà chẳng ai bào mình gì cả, mất công thiệt - Không phải đâu, cô có việc bận đột xuất nên cho cả lớp nghỉ, mà cô mới bị mất điện thoại nên không báo được cho ai, mấy bạn kia cũng vừa mới về trước H một tí thôi - Thế à, mà sao cậu không về, chờ bố mẹ đón à - À…không..mình…mình chờ cậu - Uấy, sao lại chờ mình - Tại…mình sợ cậu đến mà lại không biết nên mình chờ để báo cho biết là được nghỉ (không cần báo con cũng biết là nghỉ mà bà nội) - Ái…vậy phiền cậu quá, đâu cần phải làm vậy đâu mà - Thì tớ chỉ muốn cảm ơn lần trước đã cho tớ mượn vở chép bài ý - À..à ra thế, Ơ mà còn mẩu giấy kẹp trong vở của tớ là cậu viết ah - …..Ơ..khô..không.. - Không phải à, chán nhỉ, của ai ta – mặt nó giả bộ đăm chiêu - Đú..đúng của mình đấy – mặt con bé đỏ dữ dội, thua gì mặt trời đâu - À, ra là của cậu à..hì hì. Đâu cần phải viết giấy đâu, cứ bắt chuyện bình thường với mình là được mà, như mấy đứa kia ấy - Nhưng mình hơi ngại nên…với lại mình ít nói lắm - Ít nói thì phải tập nói nhiều lên thì mới đỡ ngại chứ - Ừ mình cũng định thế - Vậy nhé…Uhm…hay là tập nói với mình nè, mình nói nhiều lắm..hì hì - Vậy hứa như thế nhé, mình về đây bố mình đến kia rồi – con bé chạy lại ngược lại phía nó Nó ngoái nhìn theo, nói với: - Buổi sau đến sớm tập nói nhé Con bé ngoảnh lại nheo nheo mắt, gật gật làm hai cái bím tóc thắt nơ trên đầu rung rung nhìn đáng yêu thật. Mà nhìn kĩ thì bé này cũng kute ra phết, mỗi tội hơi ít nói, lì quá, không phải mẫu con gái nó thích. Nhìn theo bé kia đến lúc mất hút trong đám xe cộ trên đường, nó lại đạp lóc cóc về, tính định vào quán làm vài trận Dota nhưng nghĩ thế nào nó lại đạp thẳng về nhà. Về đến nhà, thấy cổng mở, nó nghi nghi, trước lúc đi nó khóa rồi cơ mà, bố nó thì chắc chắn đang ở cty, mẹ nó thì đi làm từ sớm hay là có trộm, mà đéo gì trộm lại ngang nhiên đi làm ban ngày. Đạp chậm chậm lại, nó ngó ngó vào trong nhà, thấy có bóng người lúi húi lục lục cái gì đấy ở cái tủ giầy trước cửa, hay là trộm thật mà đéo gì trộm lại còn mặc vest, sang thế. Nó dắt chậm chậm vào cổng, tay thủ sẵn cái cán chổi dựng ngoài sân, gạt chân chống thật nhẹ, nó bước chầm chậm vào nhà, định bụng phang cho thèng chó to gan này một nhát vào gáy thì có mà ngất đến bảy bảy 49 ngày sau mới tỉnh. Bỗng nó đạp phải đôi giày đen trước thềm nhà, chiếc giày bị bật lên, đế giày rơi xuống thành tiếng đánh “cộp” phát, tim nó rớt cả ra ngoài. Nghe thấy động, bóng người giật mình quay lại nhìn, 4 mắt nhìn nhau ngơ ngác, bỗng có tiếng phì cười: - Phụpppp…làm gì mà hùng hổ thế ông tướng, anh Toàn đây Nó đần mặt ra, thì ra là anh Toàn, lái xe cho bố nó, thế mà làm nó hết hồn, tưởng thằng nào dám to gan ăn trộm nhà ông Quăng cái cán chổi sang một bên, nó cười cười: - May mà anh kịp lên tiếng đấy, không là ăn gậy rồi - Uh, may mà cậu đạp phải cái giầy của anh, không thì anh sưng đầu rồi, tưởng ăn trộm à…ha ha - Mà sao anh lại ở đây, bố em kêu về lấy giấy tờ hả anh? - Không, giấy tờ gì. Sếp kêu anh về tháo máy tính của chú đem cất đi đấy chứ - Sặc, bố em làm thật à, thế em lấy cái gì chơi bây h…hix hix - Thôi chịu khó mấy hôm, thi xong thì lại chơi bình thường mà - Hix..Thôi đành vậy, thế anh tháo máy chưa ạ - Rồi, anh vừa lên rút hết dây, đang tìm túi bóng cất đống dây thì em về - Thế ạ, để em lấy cho, mẹ em hay gom túi bóng để trong bếp lắm. Ơ mà chìa khóa nhà em bố em đưa cho anh à - Thế không chú nghĩ anh vào bằng gì, trèo tường chắc - Hì..hì.. Nó lon ton chạy vào bếp lục tìm túi bóng cho anh Toàn, thầm than thở:”Thế là từ nay hết chơi máy tính rùi, ra quán suốt thì lại ăn đòn như chơi..hix hix”. Đang lúi húi thì anh Toàn nói vọng vào trong: - À, bố em có hỏi tối nay em có học thêm gì không đấy - Làm gì hả anh, tối em có học thêm Tiếng anh từ 6h-8h thôi - Thế hả, xin nghỉ được không, tối nay có bữa cơm khách với mấy ông sếp, bố muốn em với mẹ em đi cùng nữa đấy - Ế, sao lại thế, cơm khách của bố em thì chỉ cần mẹ em đi là được rồi, kéo em theo làm rì - Anh chịu, chắc sếp muốn chú làm quen, gọi là biết mặt mấy ông tai to mặt lớn đấy - Sặc, trẻ con như em thì biết cái gì - Trẻ con cái gì nữa, lúc bằng tuổi chú là anh đã xin vào công ty đi làm rồi đấy – Anh Toàn lên giọng - Rồi rồi, em biết rồi. Nói hoài à, 18 tuổi đi làm, thế mà hơn 25 tuổi rồi vẫn chưa có mảnh tình nào vắt vai..ha ha - Á à thằng nhóc này, dám nói móc anh hả, chẳng qua anh đẹp trai quá nên gái nó không dám với thôi - Thật hả, thế mà em với mẹ còn cá với nhau tưởng anh bị gay chứ..haha - Gay go gì, túi đâu anh xem nào. Trưa nay mẹ em chắc không về, cô vừa gọi cho anh trưa nay lai chú mày đi ăn cơm, khổ, lo cho cậu quý tử quá, cứ lo đói. - Vậy hả anh, thế trưa nay mình ăn gì - Lát nữa biết, bây giờ lên thay đồ đi, anh lai đi mua mấy bộ lịch sự tối còn đi ăn, nhanh - Ặc, lại còn phải ăn mặc lịch sự nữa ah. Nhưng mà tối ăn có lâu không anh, tối em còn có hẹn với bạn nữa. - Bạn gái ah, gớm nhỉ, đã biết yêu đương rồi đấy - Gì đâu anh, bạn mới quen thôi, lỡ hẹn đi uống nước rồi, chả nhẽ cho leo cây..hic hic - Chắc 6h hơn là ăn, anh nghĩ khoảng 2 tiếng là xong, em hẹn bạn mấy h - Tầm 8h ạ - Thế được rồi, có gì lúc đấy anh lai đi, lên thay đồ đi. - Dạ ok anh, chờ em tí. Nó phi ngay lên phòng, thay cái quần dài với sơ mi ngắn tay rồi lôi đt ra nhắn tin cho chị T:” toi nay co le to se den muon vai phut nhe, phai dua dua’ em di mua vai thu lat vat ”. Nhắn xong nó lật đật đi xuống nhà, chuẩn bị đi mua đồ với anh Toàn, có tin nhắn đến:” Uh, ko sao. Khi nao xong thi den cung dc ma”. Vậy là ok. Leo lên xe anh Toàn, nó thắc mắc: - Ôtô đâu anh, đi xe máy nắng lắm - Hôm nay sếp lái xe đi đón mấy ông mà tối nay đi ăn cơm với nhà đấy, chắc là tai to mặt lớn nên đích thân sếp tự đi đón, bình thường toàn anh đi thôi. - Thế à, không biết ai mà quan trọng dữ vậy ta - Anh chịu, có hỏi mà bố em chỉ trả lời qua qua, anh cũng không dám hỏi kĩ - Ờ ha. Mà đi mua đồ ở đâu anh - Ra đường X, có mấy shop bán đồ nam đẹp lắm, anh cũng hay mua ở đấy - Điệu ghê, tự anh đi chọn đồ hả - Không anh chọn thì ai chọn, anh có người yêu đâu mà không tự chọn. Mà mấy con bé bán hàng ở đấy cũng nghịch ra trò, mỗi lần anh ra mua, tụi nó cứ túm lại trêu anh, sợ thiệt - Chắc thấy zai đẹp nên đứa nào cũng lieu xiêu rồi - Ờ chắc vậy, người đẹp zai như mình chắc cũng hiếm..ha ha Hai anh em vừa đi vừa cười hô hố, bây giờ nó mới để ý ông này cũng lạ thiệt. Làm cho bố nó ngót nghét gần 8 năm trời, từ khi chỉ là một thằng nhóc cho tới giờ nhìn cứ như công tử nhà giàu ấy mà chưa bao h nó thấy ông này kêu ca hay than thở gì mặc dù nó cũng khá thân với ông ấy. Trong số nhân viên của bố nó, nó thích mỗi ông này, tính cởi mở, thật thà mà lại đẹp trai nữa mà chắc bố nó cũng quý nên coi ông này như con cháu trong nhà, hay mời về nhà nó ăn cơm, có việc gì quan trọng bố nó đều giao cho ông này xử lý. Được cái anh Toàn làm việc rất chăm chỉ mà lại cẩn thận nên bố nó cũng hay khen, Đi được một lát, hai anh em dừng trước một cửa hàng quần áo khá sang và lớn, nó lẽo đẽo đi theo anh Toàn như gà con theo gà mẹ tìm mồi. Anh nói gì nó chỉ cười cười đồng ý, ba cái vụ quần quần áo áo này nó chịu chết, từ trước đến h toàn là mẹ nó mua cho nó, có bao giờ nó tự than đi mua đâu. Tính nó tuy hay nói, mấy đứa con gái hay mắng nó “đàn bà” nhưng khi đi mua bán gì đấy, nó chả bao h ngã giá bao h, đơn giản vì nó nghĩ một thằng đàn ông phong độ như nó mà đứng ngã giá với mấy chị đàn bà con gái thì thật không thể nào ngửi nổi. Anh Toàn đi trước vừa xem quần áo vừa cười tít mắt với mấy chị bán hàng, mà công nhận cái shop này tuyển giỏi thật, toàn mấy ẻm chân dài miên man đứng bán hàng thế này bảo sao các ông không mua. Nó buột miệng: - Em thấy chị nào nhìn cũng xinh với chân dài thế sao anh không tán lấy một chị để có người mà ấp. - Yêu đương gì em, thời gian làm việc anh còn chẳng có đủ, lấy đâu ra mà yêu với đương - Bận thế hả anh, bố em giao nhiều việc thế cơ ạ - Cũng không hẳn là nhiều, nhưng lần nào giao việc anh cũng cố làm tốt nhất nên thành ra hơi quá sức anh tí xíu. - Thế để em bảo bố em giảm bớt công việc cho anh nhá – nó ranh mãnh - Thôi đi chú, giảm bớt việc để bố em trừ lương anh à, anh đâu dại. Thử bộ này xem nào – anh Toàn chìa ra cho nó một bộ vest màu đen, có phá cách chút xíu chứ không giống bộ mà anh Toàn đang mặc, nhìn già chết đi được - Ý, vest cơ ạ, em tưởng mua quần áo bình thường chứ - Bình thường cái gì, bữa ăn hôm nay khá quan trọng với cả em lẫn bố em nên cứ chuẩn bị cho chắc, mặc thế này nhìn nó chững chạc. Thôi đi thay đi. - Vâng, thay chỗ nào anh - Góc tay phải kia kìa – anh đưa tay chỉ về phía mấy con manơcanh mặc sịp cK - Èo, anh biết rõ shop này nhỉ - Thay nhanh đi ông tướng Nó lật đật ôm bộ vest chạy về phía anh Toàn chỉ, đi ngang qua mấy chị bán hàng cười khúc khích: - Em trai anh Toàn à em - Ơ, các chị biết tên anh ấy ạ - Sao lại không, khách vip mà em. Anh ấy mua ở đây cũng nhiều mà còn hay dẫn khách đến chỗ bọn chị nữa, toàn khách sộp không à - Thế ạ - Em may thật đấy, có anh trai hoàn hảo thế còn gì bằng - Em cũng nghĩ thế – nó quay qua chỗ anh Toàn đứng, lại đang tán phét với một em bán hàng khác, ghê thật, cười nói như quen biết than thiết ấy - Mà anh Toàn có người yêu chưa em - Em cũng chẳng biết, anh ấy chả bao h nói, mà sao chị không hỏi anh ấy - Chị có hỏi mà anh ấy chỉ cười cười, hay là anh ấy có người yêu rồi nhỉ - Em chịu, để em hỏi dò cho, em mà hỏi ra chị bán chịu em bộ này nhé - Để mà chết chị ah, ăn kem thôi, chịu không - Ok nhận luôn, lát nữa chờ tin e. Giờ em thay bộ này đã Vào trong phòng thay đồ, nó nghĩ đủ mọi cách để moi thông tin từ anh Toàn, bình thường anh ấy rất ít khi nói về bản thân anh ra sao nên nó cũng chẳng nghĩ ra cách nào hay ho cả, chả nhẽ để mất bữa kem miễn phí sao, không được, dù chết cũng phải moi. Thay xong, nhìn vào gương, nó giật mình trong giây lát, nó mặc vest cũng đẹp đấy chứ. Nó cao, người thì hơi gầy nhưng nó áo sơ mi phồng lên nên nhìn nó cũng ổn ra phết, cười toe toét, nó đi ra khỏi phòng thay đồ, tiến lại chỗ anh Toàn, quên không nháy mắt với bà chị vừa nãy. Bước đến nơi nó cất tiếng: - Nhìn được không anh? Anh Toàn đang thao thao với chị bán hàng chân dài, nghe tiếng nó anh liền quay lại: - Ờ, đẹp đấy, anh chỉ sợ chú gầy quá mặc không hợp ai ngờ đẹp ra trò. Nhưng mà còn thiếu sơ mi, cà vạt với giầy nữa, ra đằng kia với anh - Có cần thế không anh - Sao lại ko, nhanh ra đây – anh Toàn phăm phăm đi trước, nó lại lẽo đẽo đi theo. Ra đến nơi, anh chọn cho nó một chiếc cà vẹt màu xanh thẫm, một chiếc sơ mi trắng có sọc đen ở hàng cúc với một đôi giày âu màu đen. Mặc tất cả lên người, nó cứ như bước ra từ thế giới ấy, khác hẳn nó mọi ngày với quần jean áo phông. Thế là anh Toàn quyết định lấy những đồ mà nó đang mặc, bảo nó đi thay, anh nói thêm: - Nhanh lát nữa còn đi ăn cơm - Hay là anh rủ bạn gái anh đi ăn cho vui đi, hai anh em ăn chán chết – nó thử - Cái thằng, anh đã bảo là anh chưa có người yêu mà cứ nói hoài - Thật hả anh, làm sao mà tin được nhỉ, nhìn anh thế này cơ mà - Anh cũng chịu – anh cười xuề xòa – Thôi nhanh ra còn đi ăn - Ok, đợi em lát Vậy là đã rõ, anh Toàn đúng là chưa có người thật, hehe vậy là có chầu kem free roài. Nó chạy lại chỗ chị gái bán hàng vữa nãy, cười ranh mãnh: - Chuẩn bị kem đi bà chị, anh ấy chưa có bạn gái đâu…he he - Thật hả, mà làm sao em biết là anh ấy nói thật hay không - Ơ hay, em thân với anh ấy nên biết mà, thật sự cũng chưa bao h thấy anh ấy nhắc về một cô bạn gái nào cả - Vậy là may quá rùi…hi hi - Chị thích anh ý thiệt hả - Uh, ai mà chả thích con trai như thế chứ vừa đẹp trai vừa phong độ lại nói chuyện có duyên kinh khủng..ui ui - Ọe, mấy bà sến thấy mồ thôi em đi thay đống này ra đã, nhớ chầu kem đấy - Ok nhóc, cho chị số đt, hôm nào tan làm sớm chị dẫn nhóc đi ăn kem - Nhóc mới kinh, người ta lớn rồi đấy…xì - Ờ được rồi thì nhóc lớn, lắm chuyện quá à - Nhớ đấy, đưa đt chị đây, em lưu cho, đọc mỏi mồm lắm - Làm bộ hoài, nói thì rõ lắm mà ngại đọc có mấy con số, nè đt đây Nó bấm số đt nó vào rồi nháy sang, có chuông reo, vậy là ok. Nó đưa lại đt cho chị rồi quay lưng đi về phía phòng thay đồ, chị gọi giật lại: - Nè nhóc tên gì - Đã bảo ko kêu là nhóc, em tên H - Rồi rồi nhớ rồi, không kêu nhóc nữa được chưa, H - Xì… Nó đi thay đồ rồi quay qua chỗ anh Toàn lúc này đang đứng chờ nó gần cửa, anh bảo: - Nói chuyện gì với chị bán hàng mà rôm rả thế, định lái máy bay hả em - Lái gì mà lái, bà ấy thích anh thì có, em chỉ là cầu thôi - Ờ, vậy hả, thôi đi ăn cơm, trưa rồi - Ơ thế không thanh toán ah anh. - Rồi, anh thanh toán rồi, ra kia bảo chị kia đóng gói lại cho - Ờ há Ra khỏi shop quần áo, anh lai nó đi ăn bò nướng, đúng khoái khẩu của nó. Tuy trời có hơi nóng nhưng dù vậy nó vẫn cứ ăn nhiệt tình. Tuy là vùng biển nhưng nó lại bị dị ứng với một vài hải sản thành ra chả mấy khi nó dám ăn đồ biển, đúng là buồn cười thật. Ăn xong hai anh em về nhà nó, đến cổng anh bảo nó: - Anh về công ty bây giờ, lúc sang anh có mua ít bánh ngọt để ở tủ lạnh đói thì lôi ra ăn tạm, 6h kém anh qua đón đi ăn với bố, mẹ em sẽ ra thẳng đấy từ cơ quan - Vậy cũng được ạ, em chào anh. - Ờ vào nhà đi, anh đi đây Nói rồi anh phóng đi, nó ôm đống đồ mới mua lên phòng, lại bỏ ra ngắm nghía một lúc rồi lăn ra ngủ. “ Vụt..vụt..hai mũi tên bay ngang qua đầu nó, nó lách đầu né được thì mũi tên thứ 3 từ đâu bay đến, ghim thẳng vào ngực nó. Nó gục xuống, ngã khỏi lưng ngựa, lăn 4-5 vòng cho tới tận khe núi, người nó đầy máu, máu từ ngực chay ra lênh láng, nó thở không nổi, chẳng nhẽ lại chết ở đây, mắt nó nheo nheo nhìn lên trời. Trời xanh quá, mây trắng từng gợn nhỏ trôi lững lờ, thật là yên bình, giống như nó bây h, cũng thật yên bình. Bỗng có tiếng điện thoại reo, nó giật mình:” mẹ, chết rồi mà vẫn còn ai gọi cho mình sao, diêm vương chăng?”. Tiếng chuông vẫn đổ liên hồi, nó bực mình quơ tay với ra, bất chợt rơi đánh bịch xuống nền nhà. Oái thì ra nãy giờ là nó mơ, phù may thế chưa chết, mà mơ éo gì mà sợ thế nhỉ, chả nhẽ điềm xấu. Với tay nghe điện thoại, vừa nhấc máy, nó nghe tiếng anh Toàn quát: - Thằng này! Làm gì mà không nghe điện thoại, biết anh gọi cho chú bao nhiêu cuộc rồi không - Ế, em xn lỗi, đang ngủ mơ nên có nghe được gì đâu, mà anh có chìa khóa cơ mà, sao không vào, ở đấy gọi điện thoại chi - Chìa khóa anh đưa lại cho bố em rồi, xuống mở cửa cho anh đi, nhanh - Đợi em tí, xuống liền..hì hì Thì ra nãy giờ ngủ quên, anh Toàn đến gọi nó từ bao giờ mà nó không biết, đã gần 6h rồi, chắc đến h đi ăn đây..chà chà. Ngó lại điện thoại, anh Toàn gọi cho nó đến gần 10 cuộc điện thoại, chắc ổng cú lắm..hix. Phi vội xuống cổng, nó nhìn mặt anh Toàn cười cười: - Hê hê sorry anh, tại mệt quá nên em ngủ quên. - Để nhà anh coi cho, lên thay quần áo đi, nhanh lên - Rõ, sếp Nó lại leo lên phòng, lôi đống quần áo mới mua ra mặc, soi gương bôi gel chải chuốt bóng bẩy, xịt tí nước hoa cho nó thơm tho Soi lại gương phát nữa, nó giật mình, bang hoàng vì sắc đẹp của nó, vãi quá, đứa con gái nào mà thấy nó trong bộ này chắc vật ra đất, sùi bọt mép giãy đành đạch mất Tự sướng xong với cái gương xong nó lại chạy xuống nhà, xỏ nốt đôi giầy đen bóng lộn rồi ra chỗ anh Toàn: - Cái cà vạt này thắt sao đây anh, em đã xài cái này bao h đâu - Thôi, khỏi thắt đi. Mặc vậy nom cũng ổn rồi, khóa cửa lại đi, anh lair a - Vậy cũng được Vậy là nó nhét cái và vạt vào túi quần rồi leo lên xe anh Toàn, anh lai nó ra một nhà hàng sang trọng bên kia cầu, gần khu du lịch. Trước nó với bạn hay đạp xe sang đây chơi, vui kinh khủng, có lần nó suýt chết đuối, may mà bạn nó kéo vào bờ kịp, không thì bây h thành xừ nó hà bá ở đây rồi. Loay hoay gửi xong xe, nó theo anh lên tầng 2, vào một phòng vip góc tay phải, bên trong đã có 2 chị tiếp viên chân dài mặc váy ngắn đứng cười tươi chào đón làm nó chỉ muốn nhảy vào “ăn tươi nuốt sống” thôi. Mà quái, sao chẳng có ai thế nhỉ, chẳng nhẽ đến sớm nhất sao, nó quay hỏi anh Toàn: - Đâu hết rồi anh, sao chẳng có ai thế này - Anh cũng không biết, bố em gọi là đến rồi mà nhỉ, để anh gọi điện lại xem sao Anh Toàn bấm số gọi lại cho bố nó, trong lúc đấy, nó tranh thủ ngó qua cái menu để trên bàn, chà toàn món ngon, nhìn tên đã chay cả nước miếng rồi, bụng nó lại réo lên làm chị tiếp viên đứng cạnh đấy bụp miệng cười, nó quên quá bèn bỏ cái menu xuống rồi ngó qua anh Toàn. - Sao rồi anh - Bố em bảo hôm nay chắc không ăn được, có một ông gặp việc đột xuất nên chắc là hoãn buổi hôm nay, kêu anh đi hủy bàn tiệc này. Chậc chắc là anh em mình không có số hưởng rồi..haizz - Làm mất công ăn mặc chỉnh tề xong lại hoãn, chán kinh. Giờ làm gì anh - Đến rồi chẳng nhẽ không ăn, hủy đi cũng tiếc, để anh kêu mấy món lên hai anh em ngồi ăn vậy, đằng nào cũng đói rồi - Thế cũng được, em đói lắm rồi..he he Thế là nó với anh Toàn ngồi lại ăn, đúng là nhà hàng lớn, ăn món nào cũng thấy ngon, nhất là thịt bò, món khoái khẩu của nó. Ăn xong cũng gần 7h30, nó bảo : - Sắp đến giờ em hẹn bạn rồi, về đi anh - Uh, ra đợi anh chút, anh đi thanh toán Nó cầm vé xe anh Toàn đưa rồi xuống bãi lấy xe, nó biết đi xe máy lâu rồi, mỗi tội bố nó khắt khe, không cho nó đi xe máy thành ra có dịp nào được đi xe là nó mừng phải biết. Vừa dắt xe ra cổng thì anh Toàn cũng ra đến nơi, anh bảo: - Cầm xe anh mà đi chơi, đừng về muộn là được, lát anh gọi điện nói với bố là hai anh em đi chơi với nhau cho bố em yên tâm - Ơ thế anh đi gì về - Anh đi taxi, lát chơi về thì ở đâu, gọi cho anh, anh ra lai về. - Thế thì tốt quá, chắc chỉ tầm 9h-9 rưỡi thôi anh - Uh thế được rồi, đi sớm về sớm, nhớ gọi cho anh - Dạ, ok anh Nói rồi nó đề xe, phóng vụt đi. Nó phi với vận tốc ánh sáng qua nhà chị T, lúc đến nơi, nó ngó đồng hồ, mới 8h kém 15, làm gì giờ nhỉ. Nghĩ một lúc nó quyết định vòng ra ngoài phố, mua một hộp kẹo socola nhỏ nhỏ rồi cất vào túi quần. Lần này, khi đến gần nhà chị, nó đã thấy bóng chị đang lúi húi đi đeo dép ở ngoài cửa, nó mỉm cười rồi tắt đèn xe, Xuống dắt bộ xe vào chỗ khuất đèn, nó móc đt ra gọi cho chị: - Alo, thế đã chuẩn bị chưa, mình đến rồi nè - Xong rồi, t đang đứng ở cửa mà có thấy đâu, cậu đứng đâu đấy - Trước mặt mà chưa nhìn thấy ah, c mặc váy màu xanh chuối, dép màu cam nhạt đúng không - Tả người thì chuẩn rồi đấy, ra đây đi, trốn làm gì nữa - Ai thèm trốn, cậu cứ bước về bên phải là gặp tớ ngay. - Chờ đấy – rồi chị cúp máy Nó cười thầm, nó thì đang đứng bên trái, chị lò dò đi về phía bên phải, vừa đi vừa ngó nghiêng xem nó đang đứng đâu. Bất ngờ nó chạy ra sau lưng chị rồi chìa hộp kẹo ra trước mặt chị. Chị ngạc nhiên quay lại: - Thế mà dám lừa mình bên phải, rõ ràng ở bên trái - Uh…hì hì. Tặng cậu nè - Đi đón em học về mà ăn mặc chỉnh tề vậy ah - Ah uh thì cũng một công đôi việc, đi chơi thì cũng nên mặc chỉnh tề chút chứ nhỉ - Uh, vậy giờ mình đi đâu - Tớ có biết một quán café này hay lắm, chờ tớ ra kia lấy xe nhé Chị gật gật đầu, môi mím lại chum chím đáng yêu lắm, nhìn thế nó chỉ muốn nhảy vào cắn đôi môi kia thôi, may mà thiên thần trong đầu nó kịp ngăn nó lại, không thì gay to. Rồi nó đưa chị lên một quán café ở tận trên một con dốc cao, quán này do nhà một người bạn nó mở, tên là High. Đúng là cao thật, lên tầng 3 của quán có ban công ngắm ra ngoài, gần như có thể ngắm phần lớn thành phố nó đang sống. Nó hay lên đây chơi lắm, lúc đi với bạn, lúc đi một mình thành ra nhân viên trong quán này nó đều quen hết, chắc cũng nhờ cái miệng nhanh nhảu của nó. Vừa vào đến quán, chị B, chị gái thằng bạn nó, chủ quán đã gọi nó: - Sao lâu lâu chị không thấy mày đến nhà chị chơi, mấy con bé lễ tân nhắc mày suốt đấy. Ai đây, bạn gái ah, kinh nha - Bà này nữa, em còn bận chứ, bạn em mới quen ý mà. Trên tầng 3 còn bàn không chị - Còn chứ, cái bàn trong góc ngay gần cây dứa dại ấy, để chị kêu cái Q dẫn mày lên - Thôi khỏi, em tự lên được, em còn rành quán này hơn cả chị đấy - Ái chà mạnh mồm gớm, thôi dẫn bạn lên đi Nó đưa chị T lên trên tầng 3, đúng là cái bàn gần cây dứa dại thiệt, hai đứa vừa ngồi thì cái Q, con bé phục vụ chạy ra hỏi: - Anh H dạo này ít đến thế, có bạn gái mới quên tụi em rồi ah - Đâu, dạo này anh hơi bận chút xíu - Anh vẫn uống như cũ nhé, còn chị dùng gì ạ - Cho mình ly cam ép – chị trả lời - Anh không uống như mọi khi đâu, cà phê bây giờ tối khó ngủ lắm, cho anh sinh tố chanh đi - Hai anh chị chờ nhé, em mang đồ ran gay Con bé lon ton chạy đi, Q là con bé phục vụ bé nhất quán, con bé kém H 2 tuổi mà đã phải đi làm gửi tiền về cho mẹ và các em ở quê. Thỉnh thoảng khi đến đây uống hay gặp bạn, nó đều tranh thủ hỏi chuyện mấy chị em ở đây, nên cũng gọi là thân thân với mấy con bé phục vụ ở đây. - Cậu hay ra đây ngồi vậy ah – chị hỏi nó - Cũng thường xuyên, một phần vì nó có view đẹp phần nữa quán này của nhà bạn mình, thành ra là khách quen luôn - Thích nhỉ, đi đâu cũng có vài em xinh tươi - Gì đâu, nhìn thế thôi chứ tụi nó khổ lắm, còn bé thế mà đã phải bươn trỉa kiếm sống, mình nhìn cũng thấy xót - Vậy à, cô bé vừa rồi chắc chỉ 15,16 thôi nhỉ - Uh, nó mới 16 thôi mà đã làm ở đây hơn năm rồi đấy - Đáng thương thiệt Tối đó, nó với chị ngồi nói chuyện với nhau rất vui vẻ, nó cũng hiểu thêm nhiều điều về chị. Nó cũng chia sẽ một số chuyện của nó, tuy nhiên còn một thứ mà nó không dám nói ra, đó là tuổi của nó, nó sợ nếu nói ra thì chị chỉ coi nó như con nít thôi. Lúc gần vê, nó có hỏi dò chị: - Cậu có thích con trai kém tuổi không - Không đâu, tớ chẳng muốn làm máy bay đâu. - Vậy ah..hic tớ có đứa em kém 1 tuổi đang định làm mối cho nó mà nghe câu này thấy chắc phải đổi đối tượng rồi - Uh đúng đấy. hì hì Nó gượng cười cùng chị, thật ra nghe câu này, nó cảm thấy hơi thắt ngực, chẳng nhẽ chị không thích con trai kém tuổi. Điều đáng lo hơn là, càng tiếp xúc với chị, nó càng cảm thấy quý chị hơn, cảm thấy khi ở bên chị thật vui tươi, tràn đầy sức sống và cười thật nhiều. Ngồi mãi thì cũng đến lúc nhấc mông đi về, nó lai chị về nhà, không quên nói lại: - Hôm nay tớ vui lắm, nói chuyện với cậu làm tớ thấy sảng khoái hơn, cười cả buổi - Tớ cũng thế, ít con trai nào làm tớ cười nhiều như cậu..hì hì - Thế hôm nào rảnh, tụi mình lại gặp nhau để cười tiếp nhé - Nhận luôn - Ái chà, đồng ý nhanh gớm. Thôi cậu vào đi, tớ về nhé - Uh, về cẩn thận đấy - Bye, chúc cậu ngủ ngon - Uh bye, cậu cũng thế nhé Nó vẫy vẫy tay chào rồi lên xe phóng đi, gọi cho anh Toàn rồi ngồi đợi ở cổng công viên gần nhà nó, 10’ sau anh Toàn đã đến nơi rồi lai nó về tận nhà, gặp mẹ nó chào hỏi rồi anh về. May hôm nay có anh Toàn chứ không thì buổi đi chơi hôm nay coi như xong. Phù, nó nằm vật ra giường, lôi đt ra nt với chị vài tin rồi ngủ mất, ngủ mà mặc nguyên cả bộ đồ luôn, chẳng cần thay… Thời gian sau đấy, thỉnh thoảng nó và chị vẫn hay đi chơi, uống nước với cả nhắn tin các kiểu, nhưng mỗi lần đả động đến học hành hay trường lớp là nó lại lảng đi truyện khác bởi nó biết tí gì về môi trường Đại học đâu. Chỉ thỉnh thoảng được mấy lão trong xóm bốc phét về cuộc sống sinh viên buồn vui sướng khổ đủ cả, nó nghe mà thèm muốn được như thế quá. Nhưng cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, vào cái ngày trước khi nộp hồ sơ thi ĐH vài ngày, nó cùng với mấy thằng chiến hữu ra quán định làm vài trận Dota cho đỡ buồn thì gặp ngay chị ở đấy. Phen này chắc chết rồi, người còn đang mặc đồng phục cấp 3, lại đi với mấy thằng cứ nhí nha nhí nhố thế này thì chị không phát hiện ra mới lạ. Thấy nó lứng lúi húi sau mấy thằng bạn, chị đứng dậy khỏi máy ( lại máy 24 của nó..hix) tiến về phía nó, miệng cười tủm tỉm: - Về bảo với anh H là tối nay chị chờ ở nhà nhé, không đến đừng trách chị Rồi chị ra cửa thanh toán tiền net, không quên quay lại nhìn nó cười mỉm, lên xe rồi vụt đi, để nó đứng ngu mặt ra, thộn không chịu được. Anh chủ quán mới gọi hỏi: - Mày với con bé ấy là thế nào thế? - Gì đâu anh, quen biết sơ sơ thôi – nó đánh trống lảng - Sơ sơ mà tình cảm nhỉ – anh cười cười nhìn nó - Thì chắc tại em đẹp zai nên nó thế anh ạ..hề hề Rồi nó chạy ngồi vào máy, lại Garena, lại Dota, lại hành tỏi cho đến hết chiều nhưng trong đầu nó không khỏi nghĩ đến mấy câu nói của chị T:” Tối nay à, nên đến không nhỉ ?”. Nó cứ tự hỏi đi hỏi lại trong đầu mình câu hỏi ấy, khiến cho chẳng trận Dota nào nó đánh ra hồn, toàn feed lên feed xuống khiến mấy thằng bạn nó chửi nó tùm lum @@. Tối nay nó lại có buổi học thêm nữa mới khổ chứ, chỗ này mà nghỉ không lí do là bà giáo gọi cho bố nó ngay, nên nó cứ chần chừ, chưa dám quyết xem là có nên đi đến chỗ chị T hay không. Hix khổ quá, làm thế nào bây giờ nhỉ…Đang lúc suy nghĩ mông lung thì thằng bạn nó hét lên: - Kìa H, until thằng kia đi, không nó chạy mất giờ Nó giật mình, tay ấn vội until dí vào đầu thằng cu máu đỏ đang chạy chết, boom, vậy là thằng bé lên bảng đếm số, hehe, có lẽ nó cầm Sniper cũng ngon ra phết. Chơi Dota xong thì trời cũng bắt đầu tắt nắng, nó đạp xe thong dong về nhà, đầu vẫn nghĩ lung tung về chuyện hồi chiều, quái thật chắc chị đã biết mình là hs cấp 3 rồi, mà sao chị ấy vẫn cười vui vẻ vậy nhỉ, lạ thiệt, đáng nhẽ nên giận mình mới phải chứ nhỉ. Con gái khó hiểu thật, từ ngày quen chị đến giờ, nó cũng lờ mờ nhận ra là chị co chút tình cảm với nó, còn nó thì gần như gục chị ngay lần gặp đầu tiên. Tính con nít ở người con gái hơn nó 2 tuổi ấy làm cho nó luôn trở thành người đàn ông trưởng thành hơn so với cái tuổi 18 của nó. Có lẽ vì cái sự có vẻ ngược giữa nó và chị đã làm hai đứa xích gần lại nhau hơn, chị tìm thấy cái vẻ đàn ông, được che chở nơi nó còn nó tìm thấy sự nhí nhảnh trẻ con nơi chị. Tuy là thằng hay nói nhưng ít ai biết rằng trong nó,luôn có một khoảng trống, khoảng trống ấy thật sự luôn làm nó cảm thấy hụt hẫng, khiến nó luôn muốn nói nhiều, cười nói thật nhiều để bù vào cái khoảng trống khó chịu ấy… Về đến nhà, mẹ nó đã nấu xong cơm chờ nó về ăn, có lẽ bố nó vẫn đang ở công ty. - Bố vẫn chưa về hả mẹ? - Uh, bố còn bận chút việc ở cơ quan. Ăn cơm đi rồi còn đi học - Dạ Nó ăn vội ăn vàng, lên tắm rửa rồi cũng lấy cặp sách đi học như bình thường. Xờ vào ví, chả còn mấy nghìn, thế là lại chạy xuống xin mẹ nó tiền tiêu vặt. - Tiêu vừa thôi ông tướng, bố mày mắng mẹ đấy…Đây, đủ chưa - Dạ…đủ rồi mẹ, hì hì. Con đi đây mẹ Phóng hết tốc lực, nó lao nhanh đến nhà chị T, nó quyết rồi, phải giải quyết cho xong, dù chị có thế nào thì nó vẫn muốn nói hết. Rằng nó thích chị, thích từ cái lần đầu tiên nhìn thấy chị, nó biết cái thứ tình cảm trong nó bây giờ còn vụng về, chưa định hình rõ nhưng hơn bao giờ hết, nó muốn thấy chị cười, nụ cười của một thiên thần. Phanh kít lại trước cổng nhà chị, nó gọi điện cho chị nhưng không thấy ai trả lời, nó lo lắng:” Sao vậy nhỉ, mọi lần chị bắt máy nhanh lắm mà” Lại gọi lại lần nữa, lần này thì có người nghe rồi: - Chờ một lát T xuống ngay – nói rồi chị cup máy luôn

xem phim sex truc tuyen ,phim sex 3gp ,video sex online, Ký Sự Check hàng ,,phim sex hay,xem phim sex online,tai phim sex 3gp,Wap phim sex online,tai phim sex

Trang chủ | Lên trên
Copyright © 2013 Au Thu Trang


hôm nay : 1
Khu Vực Liên Kết Wap
m88| U-ON